Nhịp đầy vơi
Những buổi trời thanh thanh
Tóc em dày, đẹp và lung linh nắng sáng
Sợi em giải toán
Sợi em dệt thơ
Nào soi ước mơ
Dựng xây đất nước
Một chiều thưa nắng
Bước em vững vàng, nhịp nhàng, gió thoảng
Đến bên tôi dịu dàng
Em vội vàng từ biệt
Từ biệt tôi, em lên đường mơ ước
Hành trang không đếm được buồn vui
Từ biệt em, tôi nghẹn ngào phía trước
Con đường mênh mong nước
Trăng kia vẫn đầy vơi
Đầy vơi
Cô Nguyễn Thị. Hòa
(Đầy vơi cả về cảm xúc, đầy vơi cả ở hình thức nghệ thuật là những câu thơ ngắn dài, phù hợp với cảm xúc đó các em ạ.)
Dưới đây là phần tiếp theo của bài thơ DG mới nhận được từ cô. Xin chia sẽ cùng các bạn.
Nhịp đầy vơi
Trăng có nhịp đầy vơi,
Nước ra khơi tìm bạn,
Còn tôi có cạn niềm tin ?
Không! Tôi vẫn cùng em mải miết kiếm tìm
Cùng em vượt qua con đường cheo leo tri thức.
Con đường thác mờ mờ băn khoăn,
Con đường sao băng mơ ước.
Những buổi trời thanh thanh …
Cô nói, cô sáng tác bài này khi cô chuẩn bị nghỉ hưu, không còn gặp học trò và đồng nghiệp, cũng là chia tay với tuổi trẻ còn đi dạy của chính mình để bước vào quãng đời già hưu trí.
Comment